"iPhone thế hệ đầu không có tính năng edit, copy, paste. Lời giải thích ngắn gọn nhất là chúng tôi không có thời gian để làm. Chúng tôi có hàng tá việc phải hoàn thành", Kocienda, một trong những kỹ sư quan trọng trong quá trình phát triển iPhone 2G năm 2007, đăng trên Twitter ngày 19/6.
Lời giải thích của Kocienda khá đơn giản và hài hước, nhưng câu chuyện đằng sau phức tạp hơn thế. Theo ông, nhóm đã bỏ qua một trong các tính năng cơ bản trên smartphone ngày nay để tập trung cho những thứ quan trọng hơn.
Cụ thể, nhóm nghiên cứu đã dành nhiều thời gian cho bàn phím ảo và hệ thống tự sửa lỗi chính tả. Sau khi iPhone ra mắt năm 2007, ông và nhóm mới quyết định phát triển tính năng copy - paste, nhưng vẫn phải mất một thời gian trước khi nó được triển khai tới người dùng.
Nhóm cũng tập trung cho tính năng "phóng đại chữ viết" nhằm giúp người dùng biết chính xác con trỏ văn bản ở đâu, giúp thao tác chép dán dễ dàng hơn trên một màn hình cảm ứng.
Một chi tiết thú vị khác về hệ thống nhập văn bản trên iPhone, theo cựu kỹ sư của Apple, là tất cả văn bản được tạo kiểu ban đầu đều dựa trên WebKit. Có nghĩa, mỗi khi một ứng dụng sử dụng phông chữ tùy chỉnh, về cơ bản nó sẽ tự tạo một website nhỏ tạm thời để hiển thị văn bản. Khi các trường văn bản không ở chế độ chỉnh sửa, chúng sẽ hiển thị nội dung dưới dạng hình ảnh tĩnh nhằm tiết kiệm CPU, RAM và pin.
Phải hai năm sau, tính năng chỉnh sửa, sao chép, dán mới hoàn thiện để Apple đưa vào iPhone OS 3.0 năm 2009 và cài sẵn trên iPhone 3GS. Công ty sau đó quảng bá mạnh mẽ chức năng này trên nhiều kênh truyền thông.
(theo 9to5mac)