Tháng 2/2024, tôi trở về Los Angeles sau chuyến phiêu lưu đáng nhớ nhất đời mình: 18 tháng rong ruổi qua 18 quốc gia Nam Mỹ và châu Á, tiêu tốn vỏn vẹn 34.000 USD. Tôi đã từ bỏ công việc trong mơ - một nhà báo, để tìm cách chữa lành những kiệt sức trong công việc và tìm kiếm hạnh phúc đích thực, vượt ra khỏi những thước đo thông thường về thành công và danh vọng.
Kết thúc chuyến đi, thay vì tiếp tục đuổi theo những thác nước hùng vĩ ở Indonesia hay rong ruổi trên chiếc xe máy qua những cánh đồng xanh mướt ở Việt Nam, tôi lại ngồi trước màn hình máy tính, đối mặt với hàng loạt email từ chối tuyển dụng.
Lúc này đây, tôi cảm thấy lạc lõng hơn bao giờ hết. Tôi quay trở lại thị trường việc làm đúng vào thời điểm khó khăn nhất, khi hàng ngàn nhà báo khác cũng đang thất nghiệp. Tương lai sự nghiệp và thu nhập của tôi trở nên mịt mờ. Ở tuổi 34, khi người ta thường cảm thấy áp lực phải mua nhà, lập gia đình và tích lũy cho tuổi già, cảm giác này thật đáng sợ.
Vài năm trước, tình cảnh này hẳn đã khiến tôi buồn bã và xấu hổ. Tôi không còn công việc đáng mơ ước hay cuộc sống đáng ghen tị thường thấy trên Instagram - những thứ từng là thước đo giá trị bản thân tôi. Giờ đây, tôi chỉ là một kẻ thất nghiệp, trở về nhà sau một thời gian dài rong ruổi.
Nhưng khoảng thời gian nghỉ việc đã dạy tôi bốn bài học quan trọng về hạnh phúc, giúp tôi giữ vững tinh thần lạc quan, tự tin và yêu bản thân mình, bất chấp mọi khó khăn phía trước
Đầu tiên, bấy lâu nay, tôi vẫn luôn tin rằng công việc mơ ước sẽ mang lại hạnh phúc trọn vẹn. Nhưng hóa ra, kiệt sức và lo âu vẫn đeo bám dai dẳng.
Tôi lại nghĩ rằng đắm mình vào du lịch - niềm đam mê lớn nhất - sẽ lấp đầy khoảng trống trong tôi. Nhưng rồi, sự hào hứng cũng dần phai nhạt. Mệt mỏi vì phải liên tục di chuyển, tôi lại khao khát sự bình yên và ổn định của mái nhà thân yêu.
Tôi chợt nhận ra, hạnh phúc bền vững chỉ đến khi cuộc sống đạt được sự cân bằng giữa phiêu lưu, nghỉ ngơi, làm việc hiệu quả và học hỏi không ngừng. Trở về nhà, tôi đặt ra những mục tiêu mới về sự nghiệp và tài chính. Nếu là trước đây, hẳn tôi đã bất chấp tất cả để đạt được chúng, tự hào về sự năng nổ và quyết tâm của bản thân.
Nhưng giờ đây, tôi học cách chậm lại, cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân, duy trì thói quen tập luyện và thiền định. Tôi đang tận hưởng từng khoảnh khắc trên hành trình, thay vì mải miết chạy về đích - nơi có lẽ cũng chẳng hoàn hảo như tôi vẫn tưởng.
Thứ hai, hài lòng đến từ cách nhìn nhận và lòng biết ơn. Trước đây, khi còn sống và làm việc ở Los Angeles và New York, tôi chưa bao giờ cảm thấy đủ thành công hay giàu có. Nhưng khi đặt chân đến Nam Mỹ và Đông Nam Á, chứng kiến cảnh nghèo đói đến xót xa, tôi mới nhận ra mình may mắn biết nhường nào.
So với tiêu chuẩn của tôi, ngay cả những khu phố bình thường ở đó cũng thiếu thốn đủ bề. Nhiều người dân địa phương thậm chí chưa từng đặt chân ra khỏi đất nước vì không có đủ điều kiện.
Tôi chợt nhận ra, cuộc sống của một người Mỹ thuê nhà ở LA như tôi hóa ra lại là một giấc mơ xa xỉ đối với biết bao người trên thế giới này.
Trong quá trình làm freelancer và tìm việc giữa thị trường lao động khắc nghiệt, đôi khi tôi cũng cảm thấy chán nản và thiếu tự tin. Nhưng rồi, những trải nghiệm trong chuyến đi đã nhắc nhở tôi rằng tôi đã có tất cả, và bản thân tôi đã là quá đủ.
Thứ ba, linh hoạt và chất lượng cuộc sống mới là điều đáng quý hơn công việc trong mơ. Trước khi về nhà, tôi đã dành gần hai tháng ở Bali, nơi tôi tìm thấy sự cân bằng lý tưởng giữa công việc và cuộc sống, một phong cách sống tự do, phóng khoáng và đầy mê hoặc mà tôi chưa từng biết đến.
Tôi bắt đầu làm freelancer và tìm việc ngay tại những quán cà phê và nhà hàng xinh đẹp, tận hưởng nhịp sống chậm rãi giữa thiên nhiên tươi đẹp và khung cảnh ngoạn mục.
Nếu là vài năm trước, hẳn tôi đã coi việc làm cho một công ty danh tiếng là thước đo giá trị bản thân, và hẳn đã tuyệt vọng trước những lời từ chối và cơ hội ít ỏi. Nhưng trải nghiệm ở Bali đã giúp tôi nhận ra điều quan trọng hơn tiền bạc và danh vọng chính là sức khỏe và hạnh phúc. Tôi đã nhìn thấy một cuộc sống có thể khác biệt, không nhất thiết phải gắn liền với công việc trong mơ.
Tôi quyết định không ép buộc bản thân quay lại một công việc hoàn hảo, mà sẽ tìm kiếm một công việc mang lại sự linh hoạt và chất lượng cuộc sống tốt hơn, đồng thời theo đuổi đam mê làm video bằng cách xây dựng kênh YouTube của riêng mình.
Từ cảm giác bất lực, tôi đã tìm thấy sức mạnh và sự tự chủ.
Cuối cùng, niềm vui đích thực không đến từ một cuộc sống đẹp như tranh vẽ. Chuyến nghỉ việc của tôi một phần được truyền cảm hứng từ những người có ảnh hưởng trên Instagram. Tôi từng ghen tị với cuộc sống hoàn hảo, những chuyến đi bất tận của họ, và cảm thấy cuộc sống của mình thật nhàm chán.
Nhưng sự thật đằng sau những bức ảnh lung linh ấy lại không hề hào nhoáng. Ít ai thấy được sự kiệt sức, mệt mỏi, cô đơn và buồn bã mà nhiều người du lịch phải trải qua.
Khi nhận ra không có gì hoàn hảo như vẻ bề ngoài, tôi thôi không còn cố gắng bắt chước người khác mà tập trung vào những gì mình thật sự cần. Ví dụ, thay vì vội vã tham gia một tour du thuyền ở Caribbean mà tôi không hứng thú, tôi chọn ngủ nướng và thư giãn tại những quán cà phê ở Cartagena. Tôi không hề hối hận về điều đó.
Giờ đây, tôi dành phần lớn thời gian làm việc trên máy tính, tập thể dục, làm việc nhà và gặp gỡ bạn bè, người thân ở những nơi bình dị. Cuộc sống của tôi không còn nhiều điều đáng để đăng lên Instagram.
Dù thấy nhiều người có cuộc sống đáng ngưỡng mộ hơn, tôi vẫn thấy hạnh phúc và không so sánh bản thân với họ. Tôi biết mình đang ở đúng nơi mình cần đến, dù người khác có nhìn nhận thế nào.