Gần đây, tại Trịnh Châu, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc, Tòa án nhân dân quận Trung Nguyên đã tiếp nhận một vụ kiện ly hôn. Nguyên đơn là một phụ nữ đã đệ đơn yêu cầu chấm dứt quan hệ hôn nhân với chồng và đòi hỏi người chồng phải trả 50.000 nhân dân tệ (tương đương khoảng 176 triệu đồng) tiền bồi thường cho công sức làm việc nhà mà cô đã đảm nhận trong suốt thời gian chung sống.
Năm 2011, bà Hồ (tên nhân vật đã được thay đổi) và ông Vương kết hôn sau khi quen biết, sau đó sinh được một cô con gái tên Tiểu Mộng. Tuy nhiên, sau khi kết hôn, những khác biệt lớn về tính cách, cách xử sự và quan điểm giáo dục giữa hai người dần bộc lộ, dẫn đến mâu thuẫn gia đình không ngừng gia tăng. Cãi vã trở thành chuyện thường ngày trong cuộc sống của họ.
Đến tháng 10/2022, sau một trận tranh cãi kịch liệt, bà Hồ buộc phải rời khỏi ngôi nhà chung và hai người bắt đầu sống ly thân.
Tháng 12/2024, bà Hồ nộp đơn kiện lên Tòa án quận Trung Nguyên, yêu cầu ly hôn, giành quyền nuôi con gái, phân chia tài sản chung và nợ chung. Đặc biệt, bà đề nghị ông Vương phải trả 50.000 nhân dân tệ tiền bồi thường cho những công việc nhà mà bà đã gánh vác trong suốt cuộc hôn nhân.

Mâu thuẫn trong cuộc sống gia đình dẫn tới ly hôn. Ảnh minh họa
Theo bà Hồ, trong thời gian chung sống, bà đã đảm nhận phần lớn công việc gia đình như chăm sóc con cái, lo toan nhà cửa, trong khi ông Vương không thực hiện đầy đủ trách nhiệm và nghĩa vụ của mình. Bà cho rằng những đóng góp này cần được công nhận và đền bù xứng đáng.
Trong quá trình thụ lý, thẩm phán Lý Hiểu Linh nhận thấy tình cảm giữa hai bên đã không còn khả năng hàn gắn, đồng thời cả hai đều đồng ý ly hôn. Tòa án đã tổ chức hòa giải xoay quanh các vấn đề phân chia tài sản, quyền nuôi con và các yêu cầu khác.
Tại buổi hòa giải, hai bên đều bày tỏ cảm xúc và ý kiến của mình về cuộc hôn nhân. Thẩm phán đã ghi nhận những khó khăn mà bà Hồ phải chịu đựng khi cống hiến cho gia đình trong nhiều năm, đồng thời giải thích với ông Vương về tầm quan trọng của làm việc nhà đối với sự ổn định gia đình và sự phát triển của con cái. Thẩm phán nhấn mạnh rằng trách nhiệm và nghĩa vụ trong hôn nhân là bình đẳng giữa hai bên, và theo quy định pháp luật, những đóng góp của bà Hồ cần được bồi thường thỏa đáng.
Về vấn đề tài sản và quyền nuôi con, tòa án dựa trên quy định pháp luật, cân nhắc thu nhập kinh tế, điều kiện sống và nguyện vọng của con cái để đưa ra đề xuất hợp lý.
Cuối cùng, hai bên đạt được thỏa thuận hòa giải: cả hai tự nguyện ly hôn; con gái Tiểu Mộng do bà Hồ nuôi dưỡng, ông Vương chi trả tiền cấp dưỡng hàng tháng; căn nhà và xe hơi thuộc về ông Vương; đồng thời, ông Vương phải thanh toán một lần tổng cộng 250.000 nhân dân tệ (tương đương khoảng 884 triệu đồng) tiền bồi thường kinh tế cho bà Hồ, con số gấp 5 lần yêu cầu của bà Hồ, trong đó bao gồm khoản bồi thường hợp lý cho lao động nhà mà bà đã đảm nhận suốt thời gian qua.
Thẩm phán nhấn mạnh rằng lao động nhà không hề thua kém công việc bên ngoài về mức độ vất vả, nhưng lâu nay, đóng góp này thường bị xem nhẹ hoặc coi là điều hiển nhiên. Với sự hoàn thiện của điều khoản “bồi thường làm việc nhà sau ly hôn” trong bộ luật dân sự của Trung Quốc, giá trị của làm việc nhà đã được công nhận rõ ràng, khẳng định vai trò của nó đối với gia đình.
Quy định này cho phép bên gánh vác nhiều việc nhà hơn có quyền yêu cầu bồi thường kinh tế, góp phần khuyến khích các thành viên gia đình tham gia làm việc nhà, thúc đẩy sự tôn trọng lẫn nhau giữa vợ chồng, cân bằng lợi ích kinh tế và loại bỏ định kiến đối với người làm việc nhà, từ đó duy trì sự hài hòa và ổn định trong gia đình.