01
Hai ngày trước tôi tham dự một đám cưới của người bạn. Gia đình cậu ấy đã mời một chàng trai trẻ đẹp, nổi tiếng của các đài phát thanh địa phương về để làm chủ đám cưới. Tôi vừa đến đã thấy chủ nhà và một vài người hâm mộ đang trò chuyện khi nhận ra cậu thanh niên ấy.
Sau gần 20 phút khi đám cưới bắt đầu, chủ nhà để chàng thanh niên lên bắt đầu công việc của mình. Vấn đề nằm ở chỗ, chiếc micro không thể phát ra âm thanh trong trẻo mà lại khàn khàn, sự cố ấy diễn ra vài phút mọi chuyện mới có thể ổn định.
May mắn sau đó anh chàng hùng hồn đảo ngược được tình thế và bắt đầu buổi lễ. Dưới sự lãnh đạo của anh ấy, không khí đám cưới ấm áp, cảm động, nhịp điệu và tiếng vỗ tay không dứt.
Tôi đã nghĩ sau đó là hoàn thiện, buổi lễ có thể hoàn hảo. Nhưng đáng tiếc, anh ta lại tiếp tục mắc thêm một sai lầm khác. Anh ấy nói trên sân khấu rằng anh ấy sẽ phát đĩa đơn mới của mình và các vị khách đều hào hứng chờ đợi. Kết quả, đĩa của anh ấy mang không hề phát ra âm thanh đệm, anh chàng có một chút xấu hổ. Sau cùng, anh ta phải hát và dĩ nhiên, hiệu quả của việc ca hát cũng giảm đi đáng kể chất lượng.
Vị nhiếp ảnh gia đứng ngay kế bên chỗ ngồi tôi lắc đầu thở dài: “Cậu ấy rất có trình độ nhưng tiếc là cậu ta lại không chuyên nghiệp”. Tôi tò mò hỏi lý do, vị nhiếp ảnh gia đáp: “Nếu là một người có tính chuyên nghiệp thì cậu ta sẽ đến hiện trường để làm quen với quá trình xử lý tình huống, phải nhờ kỹ sư âm thanh gỡ lỗi micro, thiết bị, để loại bỏ những yếu tố xấu có thể gây ảnh hưởng đến quá trình làm việc, anh ta đã bỏ qua bước quan trọng này!”
Tôi gật đầu đồng ý, đúng là bằng cấp tự nhiên có thể giúp đỡ con người nhanh chóng có kỹ năng nhất định nhưng một mình bằng cấp không thể đưa bạn đến cấp độ cao hơn.
Trình độ chuyên môn tốt hơn so với việc tích lũy tập trung hàng ngày. Một thái độ chuyên nghiệp chú ý đến chi tiết mới có thể khiến bạn đặt chân được đến được bước đường thành công.
02
Để đánh giá được một người có chuyên nghiệp hay không không thể chỉ phụ thuộc vào trình độ mà còn phụ thuộc vào sự hiểu biết của anh chàng ấy về các quy luật và khách quan của ngành.
Đối với người tài năng, dù mới tham gia thị trường họ vẫn có thể làm việc suôn sẻ nhưng chỉ cần gặp lỗi kỹ thuật lập tức họ sẽ không thể làm gì nếu không có sự chủ động chuẩn bị trước để ứng phó với vấn đề mà mình gặp phải.
Tôi có một người bạn học chuyên ngành đại học âm nhạc với điểm số xuất sắc. Anh ấy cũng đã đến lớp học đàn piano. Sau khi tốt nghiệp, anh ấy trở thành giáo viên dạy nhạc ở trường trung học.
Trong khi ấy cô ấy là người rất thích piano, cô ấy thường lên mạng để tìm hiểu một số cây đàn piano và học chơi qua video hoặc bài hát để luyện tập. Bản thân cô ấy rất tự tin về những gì mình đã học được cho dù đó chỉ là nghiệp dư.
Khoảng thời gian đó, trong khu có tổ chức cuộc thi âm nhạc cơ bản cho giáo viên âm nhạc và được chia ra làm ba chuyên ngành: âm nhạc cơ bản, thanh nhạc và piano. Hai điểm số đầu tiên của cô ấy rất tốt, nhưng họ có thể bị đánh bại cô trong trò chơi piano mọi lúc.
Vì cảm thấy có gì đó thiếu sót, cô cẩn thận quan sát cách chơi của giáo viên piano chuyên nghiệp và thấy rằng các kỹ năng chơi nhạc giống với cô. Cô đặc biệt đi hỏi, họ nói với cô rằng sự khác biệt giữa chuyên nghiệp và nghiệp dư đôi khi là sự khác biệt trong cách hiểu và xử lý hiệu suất biến tấu khiến âm thanh đàn thay đổi một chút dù chỉ là rất nhỏ.
Họ đưa ra cho cô một ví dụ đơn giản nhất. Giữa các phím khác nhau về cảm ứng và âm thanh sẽ khác nhau. Nhiều người nghiệp dư không thể nhận ra điều ấy, họ chỉ theo đuổi việc chơi mượt và hoàn chỉnh. Thực tế, âm thanh của họ chỉ là đơn điệu, không màu sắc.
Cô không biết liệu mình có khả năng đó hay không. Chơi nhạc hòa với cảm xúc của cuộc sống. Các chuyên gia ngoài việc hiểu rõ hơn về khách quan vui chơi piano, họ còn luôn tiếp tục tìm hiểu kỹ thuật chơi mới.
Cô chợt nhận ra rằng mình thiếu kinh nghiệm, sau đó cô đã đến lớp dạy kèm piano chuyên nghiệp tham gia chơi hiểu một thời gian và mức độ phát triển của cô cũng nhanh chóng nhảy vọt.
Bằng cấp giống như ngọc bích rất khó để tỏa sáng nêu không được chạm khắc và những người có trình độ vừa phải để có thể trở thành một người đủ nổi bật là họ sẵn sàng thực hành đủ lâu.
03
Khi sự phân công lao động xã hội ngày càng chi tiết hơn, cẩn thận hơn. Hầu hết tất cả các ngành nghề đều có kỹ năng chuyên môn và bí ẩn. Một công việc có vẻ đơn giản không thật sự là đơn giản như bạn nghĩ.
Một đạo diễn chương trình thực phẩm đã từng kể một câu chuyện mà anh gặp phải khi làm phim tài liệu.
Có một nhà hàng là nhà lãnh đạo của ngành công nghiệp nhà hàng địa phương và một số đầu bếp nước ngoài đến để học nghề của chủ nhà hàng. Kết thúc nghiên cứu, ông chủ yêu cầu các học viên của mình ăn và đưa họ đến một quầy bán bánh kếp. Chủ nhà hàng đã đến quầy bánh kếp và thực hiện thao tac làm bánh. Kết quả có đến ba chiếc bánh liên tiếp không hoàn hảo và một số thậm chí đã hỏng.
Ông chủ dừng lại và nói với các sinh viên đang chăm chú rất nhiệt tình: “Theo ý kiến của bạn, tôi đã là một đầu bếp rất giỏi, nhưng bạn đã thấy, tôi thậm chí không làm nổi một chiếc bánh kếp. Nên nhớ, thành công hay không dựa vào tính chuyên nghiệp, bạn có thể không chuyên nghiệp ở việc làm này nhưng bạn có thể chuyên nghiệp ở một việc khác, miễn là bạn tập trung vào một kỹ năng, bạn có thể có bát cơm của riêng mình.”
Đến cả những đầu bếp giỏi nhất cũng không có thời gian để thực hành một món ăn lâu dài. Họ cũng không thể tránh khỏi những khi làm chiếc bánh bị hỏng. Và bát cơm của họ có thể trải ra bằng chính những chiếc bánh ấy.
Bạn có trình độ tốt, tất nhiên, rất tốt, nhưng bạn phải đủ khôn khéo và thông minh, cẩn thận đánh bóng kiến thức chuyên môn của mình ở một lĩnh vực nhất định chỉ khi ấy thì cơ hội thành công của bạn mới rộng mở trong tương lai.