Theo SCMP, móng tay người từ lâu đã được sử dụng trong y học cổ truyền Trung Quốc để giải độc và hỗ trợ chữa lành vết thương. Các văn bản cổ ghi nhận, móng tay đốt thành tro và bôi lên ngực mẹ đang cho con bú có thể giúp chữa sưng bụng ở trẻ sơ sinh.
He Lan, bác sĩ y học cổ truyền tại Bệnh viện Thứ Ba - Đại học Bắc Kinh, cho biết móng tay vẫn được kê đơn tại các bệnh viện vào những năm 1960. Khi nhiều nguyên liệu khác có tác dụng tương tự được phát hiện, việc sử dụng móng tay dần giảm. Ông thông tin việc thu gom móng tay không hề dễ dàng, vì một người trưởng thành trung bình chỉ mọc khoảng 100g mỗi năm.

Năm 2018, một loại thuốc được cấp bằng sáng chế tại Trung Quốc dựa trên đơn thuốc y học cổ truyền điều trị viêm họng, đã thu hút sự chú ý do thành phần có móng tay người. Giáo sư Li Jimin tại Đại học Y học Cổ truyền Trung Quốc ở Thành Đô cho biết các công ty y tế thường mua móng tay từ trường học và làng quê. Sau khi thu gom, móng tay được làm sạch và tiệt trùng kỹ lưỡng trước khi xử lý bằng nhiệt và nghiền thành bột. Ông nhấn mạnh rằng các nguyên liệu và sản phẩm y tế đều phải trải qua kiểm tra nghiêm ngặt trước khi đưa ra thị trường, nên việc sử dụng móng chân hay các nguồn không rõ ràng là không thể xảy ra.
Móng tay không phải là nguyên liệu kỳ lạ duy nhất được sử dụng trong y học cổ truyền. Răng, tóc và thậm chí gàu cũng từng được ghi nhận là thành phần làm thuốc. Vào thế kỷ 16, gàu còn sót lại trong lược có thể trộn với cháo hoặc rượu để chữa đau đầu.
Dù vậy, việc sử dụng móng tay người trong y học cổ truyền vẫn gây nhiều tranh cãi. Một người trên mạng bình luận: “Tôi thấy thật đáng sợ. Móng tay đầy bụi bẩn mà”. Người khác lại nói: “Thực ra khá an toàn vì các công ty dược phẩm phải làm sạch móng tay trước khi thêm vào thuốc”. Trong khi đó, một người khác chia sẻ: “Mình không thể bán móng tay vì tự cắn hết rồi, liệu có giảm viêm không?”.